Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

QUÁN CHÁO NGƯỜI HOA


 Phóng viên báo Đời Sống trên đường tác nghiệp thấy một quán bán cháo mà khách rất đông, tò mò phóng viên xin phép được phỏng vấn ông chủ quán, ông chủ quán vui vẻ nhận lời. 

Phóng viên (PV): Thưa ông trước khi bán cháo ông làm nghề gì?
Chủ quán (CQ): Ngộ bưng cháo cho cha ngộ bán.
PV: Vậy cửa hàng này có bao nhiêu năm rồi ?
CQ: Không có năm, chỉ có đời. Mấy đời lận. Bà cố ngộ bán cháo. Ông nội ngộ bán cháo. Cha ngộ bán cháo. Ngộ bán cháo. Con trai ngộ…
PV: Trời ơi! Không có gì khác ư?
CQ: Khác chớ, ngày trước có một cửa hàng ở Quảng Châu, bây giờ có hai cái ở Sài Gòn, ba cái ở Hoa Kỳ, bốn cái ở Úc.
PV: Người ta thành công thì sẽ cho con cái làm Giám đốc, còn ông?
CQ: Ngộ có thành nên mới cho con ngộ làm chủ cửa hàng.
PV: Ông không muốn chúng đi học sao?
CQ: Muốn nhiều chớ, con ngộ một đứa có bằng Thạc sĩ kinh doanh cháo, đứa khác vừa bảo vệ luận án Tiến sĩ cơm.
PV: Ở trong bếp à?
CQ: Ở Đại học Harvard, Mỹ.
PV: Học xong chúng nó về đâu? Thành ông gì?
CQ: Về nhà này, thành người rửa bát cho “papa” chúng.
PV: Ông gọi khách hàng là vua hay thượng đế?
CQ: Gọi là gì không quan trọng. Quan trọng là đối xử với khách như thế nào.
PV: Truyền thuyết kể lại rằng nhiều tỷ phú người Hoa đi lên từ một thùng đậu phụng rang, đúng không?
CQ: Không, những ngày đầu tiên làm sao có tới cả thùng, chỉ vài trăm hột thôi.
PV: Có tiền mà ông mặc bộ đồ vải thô thế này à?
CQ: Dạ, người vô đây chủ yếu là người bình dân. Họ sẽ còn vô nếu thấy chủ tiệm cũng giống như họ.
PV: Lý do gì khiến người Hoa hay chọn kinh doanh ăn uống.
CQ: Thưa, đơn giản vì kinh doanh đó phục vụ cái bụng con người. Nếu phục vụ cái đầu sẽ phát sinh nhiều rắc rối lắm.
 PV: Ông bán cháo tim gan mà sao sáng ra nhà ông ăn toàn cháo trắng với củ cải muối?
CQ: Dạ, nếu ngộ cứ ăn cao hơn khả năng của ngộ thì thế nào cũng tới lúc ngộ phải nhảy vào nồi cháo.
PV: Chắc là ông ít vay vốn ngân hàng?
CQ: Nhà băng có tiền, nhưng không bao giờ có cách nấu cháo để cho mượn cả.
PV: Bây giờ tôi muốn ăn một tô, nhưng tôi chưa có tiền mai thanh toán được không, thưa ông?
CQ: Dạ, không phải chỉ là ngày mai, mà 20 năm sau cũng được.
PV: Nhưng lúc ấy lãi suất thế nào?
CQ : Dạ, lãi là ông luôn nghĩ tới quán cháo này, 

ĐẤY MỚI LÀ LÃI TO ! 

(Hiến Dâng gửi tặng ) 

5 nhận xét:

  1. Người Hoa có kinh nghiệm cha truyền, con nối về nghề bán lẻ ! Cách nay khỏang 60 năm mình đã biết một người Hoa chuyên đi bán lạc rang ( đậu phộng rang ) ở Hà Nội, câu nói chào hàng của người đó là : Phát sang lạc rang húng lìu đây. Đặc biệt họ để lạc trong một thùng bằng gỗ nhưng họ bốc ra để bán cho khách chính xác gần như tuyệt đối, mỗi gói khỏang 20 hột là gói nào cũng có số hạt bằng nhau và lạc được ướp húng lìu ai ăn vào thì nhớ mãi ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngòai ra còn những người Hoa đi mua ve chai, họ quẩy đôi quang gánh đi khắp hang cùng ngõ hẻm, làng trên xóm dưới, họ mua đủ thứ như lông gà, lông vịt..........; Nhưng có dư luận nói rằng đấy là những ĐIỆP VIÊN sâu sát và thực tế nhất trong hàng ngũ gián địệp cơ đấy.

      Xóa
  2. Họ giàu lên nhờ từ những công việc buôn bán nhỏ. Vì vậy chúng ta phải học tập họ cách buôn bán. Đừng lao vào việc kinh doanh lớn mà quên đi những thùng lạc rang húng lìu phải không anh?
    Chúc anh luôn vui, khỏe!

    Trả lờiXóa
  3. Hai câu này hay nhất :
    PV: Truyền thuyết kể lại rằng nhiều tỷ phú người Hoa đi lên từ một thùng đậu phụng rang, đúng không?
    CQ: Không, những ngày đầu tiên làm sao có tới cả thùng, chỉ vài trăm hột thôi.

    Trả lờiXóa